truyen thai hau 15 tuoi
Trang chủTổng hợp truyện Sasusaku mr popular translation chapter 15. Tổng hợp truyện Sasusaku mr popular translation chapter 15. #bts #trans #transfic # 11380 - 1219 - 24 -Truyện mình chỉ đăng trên Wattpad cá nhân. Vui lòng không copy sang page khác khi chưa có sự đồng [SasuSaku] Internet Love [Translation]
Đăng bởi: yangyanglingling 1571880 - 122727 - 166 Tên truyện: Thiếu Tướng! Vợ Ngài Có Thai Rồi! 少将!你媳妇有了! Tác giả: Diễm Quỷ Thất Nương 艳鬼七娘 Nguồn: Hạ Nguyệt Editor: Cáo Beta: Rồng Thể
Thái hậu 15 tuổi , chương 22 của tác giả Trà Hoa Cúc cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
truyện Thái hậu 15 tuổi của Tác giả ( Trà Hoa Cúc), ebook full PRC, ePub full, Mobi full và PDF tạo bởi TTC: Nội Dung Truyện : Thái hậu 15 tuổiĐang tự dưng tự tại ở thế giới hiện đại, sống một cách ung dung không phiền não gì, đột nhiên lại bị kéo trở về một thế giới lạ lẫm, một thế giới cổ đại làm cô cảm thấy lạc lõng nhưng còn đặt trên vai một gánh nặng nữa.
Truyenff.org trang web đọc truyện Thôn Phệ Tinh Không Hậu Truyện hay nhất và cập nhật mới nhất từ các nguồn truyện trên cộng đồng truyện đọc online. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị. Thôn Phệ Tinh Không Hậu Truyện của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị thuộc thể loại truyện Khoa Huyễn được cập nhật
materi ips kelas 2 sd semester 1. Chọc tức? Lý Ti Thần ngỡ ngàng. Hắn nói ta có ý định trêu chọc sao? Lần này không có đâu nhé!Chuyện hơi khác thường! Lập tức, hắn nhận thấy không sao thế? Chẳng lẽ ta nói sai rồi?.Hắn tự nhủ, sau đó lại quan sát cẩn thận vẻ mặt Phượng Dật một hồi, lập tức tìm ra manh mắt, khuôn mặt tuấn tú này so với lúc trước có hơi nhợt nhạt, đôi mắt có thần cũng trũng sâu vào, giống như là rất mệt nhọc. Nhưng mà, xem ra hoàn toàn không giống với nam tử một đêm tham hoan, nếu vậy thì phải hết sức thỏa mãn, thân thể mặc dù mệt mỏi nhưng trong lòng tràn đầy kiêu ngạo cùng hưng Dật hiện tại, giống như một người bệnh vừa mới khỏi, thoạt nhìn hơi suy yếu. Làm hắn chợt nhớ lại ba năm trước đây." Rốt cục xảy ra chuyện gì?" Hắn thận trọng hỏi." Không có gì" Phượng Dật liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói " Chỉ là mất máu quá nhiều mà thôi"" Mất...mất máu quá nhiều?" Lý Ti Thần không thể tin nổi, khẽ hỏi " Vậy là có chuyện gì? Tại sao ngươi mất máu quá nhiều? Ai làm..?"Mi mắt của hắn rũ xuống, nắm tay siết chặt, chẳng hề trả lời Lý Ti Thần, mà chỉ nghiến răng, gầm nhẹ " Nam - Cung - Xuân -Yến! Yêu nữ đó, sớm muộn có một ngày trẫm sẽ thu phục ả!"Nam Cung Xuân Yến? Tên nghe thật quen tai!Lý Ti Thần gãi gãi đầu, suy nghĩ một lát, lập tức đoán ra đáp án-Nam Cung Xuân Yến, không phải là Phượng Tường 1 vương triều - hiện nay đang nắm quyền - Nam Cung thái hậu ư? Chuyện đó bất kỳ người nào cũng biết. Hầu như mỗi lần gặp mặt, hắn đều nghe Phượng Dật mắng không dưới năm lần." Việc này sao lại liên quan đến thái hậu?" Để biết được sự thật, hắn không ngại trơ trẽn dật lại hừ lạnh một tiếng, bởi vì tức giận mà suýt cắn phải lưỡi " Yêu nữ kia, ả nhất định không muốn cho trẫm sống yên ổn!" Nhớ lại chuyện đêm qua, phẫn nộ mới lắng xuống một chút lại bắt đầu dâng lên." Xin hỏi một câu, thái hậu đã làm gì mà ngươi lại tức giận?" Lý Ti Thần truy hỏi tới cùng." Ả ta..." hắn thở chậm lại, mặt lộ vẻ khó khăn." Như thế nào?" Lý Ti Thần khẩn sâu một hơi, Phượng Dật ngẩng cao đầu lạnh lùng nói" Đêm qua, ả sai người bỏ lộc huyết vào rượu của trẫm"" Lộc huyết?" Lý Ti Thần ngẩn ra, sau đó ánh mắt sáng lên, vỗ đùi cười to "Thứ tốt nha! Xem ra thái hậu nương nương cũng lo lắng sức lực ngươi có hạn, sợ ngươi lạnh nhạt với mấy vị tân nương, mới ra hạ sách này, muốn giúp ngươi tăng cường sức khỏe. Xem ra, vì huyết mạch của Phượng Tường vương triều, thái hậu nương nương đúng là suy nghĩ chu đáo!"" Suy nghĩ chu đáo? Trẫm thấy là vắt óc tìm kế mới đúng!" Phượng Dật cười nhạt, từng đợt khí lạnh từ khắp người hắn tỏa ra, làm cho người bên cạnh không khỏi sởn gai Ti Thần xoa xoa tay, nửa đùa nửa thật thanh minh cho Nam Cung Xuân Yến " Hoàng thượng, ngươi đừng cực đoan như thế! Thái hậu nương nương cố tình tẩm bổ cho ngươi, ngươi cần phải cảm kích ngàn lần mới đúng!""Tẩm bổ?" Phượng dật cười khẩy, sắc mặt tái xanh." Thế nhưng, chẳng lẽ ả không biết, trẫm bệng nặng mới khỏi, thân thể hư nhược, đại bổ trái lại tổn thương thân thể sao?" Hắn nhả ra từng Ti Thần gật đầu tán thành" Cũng đúng", sau đó im vài giây, hắn bỗng nhiên thốt lên " Cái gì, tổn thương! Thương thế của ngươi ra sao? Cho ta xem, mau cho ta xem!",hắn vội vàng chạy lại bên Phượng Dật sờ Dật chán ghét đẩy hắn ra, lạnh nhạt nói " Không có việc gì, chỉ là khí huyết dâng lên, chảy máu mũi một canh giờ thôi. Uống thuốc, nghỉ ngơi một đêm, đã không có việc gì."
Thể loại xuyên không, hài, cấm luyến, nữ cường, nam giả trư ăn thịt hổ, sủng, 16+Editor Eirlys, Lục Vân, Lengkeng_SophieXuyên qua, tiến cung, làm hoàng hậu, thăng thái hậu, buông rèm chấp chính, ba năm, nàng khóc –Hoàng thượng a, tỉnh lại một chút đi! Ai gia không nghĩ bị tòa núi tấu chương kia tươi sống đè chết a!Hoàng thượng a, nỗ lực trưởng thành đi, đến lúc đó ai gia đem quân quyền, chính quyền trả lại hết cho ngươi còn không được sao?Hoàng thượng a, van cầu ngươi, ngươi đừng bắt ai gia sinh cái oa nhi nha! Ai gia còn trẻ, không nghĩ ở thâm cung cơ khổ chấm dứt cả đời a!Hoàng thượng a, có nhu cầu đi tìm phi tử của ngươi, ai gia là mẹ ngươi, không phụ trách sinh đứa nhỏ cho ngươi…… Nha –
Edit Eirlys Xuân Yến bị những lời nói tự cao tự đại của hắn làm cho kinh ngạc , đến nỗi nàng muốn nhằm vào động mạch cổ của hắn cắn mạnh một cái, khiến cho hắn cũng kinh ngạc giống nàng. “Buông tay ra”. Nàng siết chặt hai nắm tay, lạnh lùng nói. “Không buông”. Phượng Thiên Triệt cười nhẹ từ chối, ngón tay thon dài khẽ vuốt đôi môi đỏ mộng của nàng, môi hắn cũng từ từ lướt qua hai gò má , tiến tới môi nàng, trong hơi thở đầy cám dỗ ” Yến nhi, nàng không cần e thẹn như vậy…”. Hắn không cảm nhận được sự mất kiên nhẫn trong lời nói của nàng ư? Xuân Yến khẽ cắn môi, thốt ra tối hậu thư từ kẽ hở giữa môi hai người “Tóm lại ngươi buông hay là không? Nếu không buông ta sẽ không khách khí!” Phượng Thiên Triệt lắc đầu, môi hắn sắp chạm vào môi nàng, cười gian xảo ” Yến nhi, đối với ta không cần phải khách khí..”. “Được thôi, đây là ngươi tự chuốc lấy!”. Xuân Yến cười lạnh, hai cánh tay vòng quanh lưng hắn. Phượng Thiên Triệt mừng rỡ, bắt đầu đắc ý vì tưởng đã chinh phục được nàng, đột nhiên cảm giác thân dưới vô cùng đau đớn. Thì ra là Xuân Yến đã nâng đầu gối lên, không hề phân vân nhằm vào chỗ hiểm của hắn , thúc mạnh một cái. “A!”. Phượng Thiên Triệt la lên một tiếng còn lớn hơn lợn bị chọc tiết, hắn buông nàng ra, ngã xuống đất hai tay ôm chỗ bị thương, thuận thế lăn từ trên bục cao xuống dưới, may là chỉ có mười bậc mà thôi, nhưng cũng đủ làm cho hắn toàn thân ê ẩm, vô cùng đau đớn. Perfect! Hoàn mỹ! Kỹ năng vẫn chưa bị kém đi, trong lòng Xuân Yến đang huýt sáo ca ngợi bản thân. Nàng vỗ vỗ tay, chậm rãi đi tới bên cạnh hắn, dùng lưỡi liếm liếm môi, khử trùng đôi môi suýt bị hắn làm bẩn, sau đó nhổ nước bọt, cười lạnh ” Ta đã sớm nói cho ngươi, kêu buông tay nhưng ngươi không buông. Còn cho là lão nương làm bộ làm tịch, cố gắng kháng cự với dục vọng ư ? Biết không ? Lão nương ghét nhất là cái mặt trắng như ngươi !” “Yến… Yến nhi.” Phượng Thiên Triệt ôm chỗ bị thương nặng nhất, thì thào kêu tên nàng. Bụp! Một nắm tay vung lên đấm vào mắt phải của hắn. Đệ nhất mỹ nam Phượng Tường lập tức biến thành chó Bull *. Xuân Yến vẫy vẫy bàn tay đau lâm râm, lạnh lùng nói “Tên của ai gia có thể cho ngươi kêu loạn sao?”. “Hoàng… Hoàng tổ mẫu…” Phượng Thiên Triệt ngoan ngoãn sửa lại. Bụp! Lại một đấm vào mắt trái, chó Bull giờ thăng cấp thành gấu trúc. “Lão nương vẫn còn trẻ, chỉ lớn hơn ngươi hai tuổi mà thôi, chớ gọi tổ mẫu, tổ mẫu làm ta già đi như thế!”. Xuân Yến lớn tiếng nói. “Ô ô…”. Phượng Thiên Triệt che vết thương mới, nước mắt chảy ròng ròng, không dám nói thêm câu nào nữa. Bên trên đau, phía dưới cũng đau, cả người đều đau. Nếu như gọi thêm lần nữa, không biết phần nào thân thể của hắn lại gặp họa. Xuân Yến vẫn chưa buông tha , lại tới gần hắn đá lung tung mấy cái, đem tất cả bất mãn đối với người Phượng gia trút ra hết , sau đó nói tiếp “Tiểu tử thối, cho ngươi biết, đừng tưởng rằng có khuôn mặt còn đẹp hơn nữ nhân thì đủ để mê hoặc mọi người. Ta cho ngươi biết, người tuấn tú, phong độ hơn ngươi lão nương đã thấy nhiều trên tivi, tạp chí , nên đã sớm miễn dịch rồi! Vả lại, kỹ xảo tán tỉnh của ngươi quá kém cỏi, chỉ dựa vào chút bản lĩnh ấy mà dám tới đây, nếu như Phượng Huyền- lão bất tử kia ở dưới đất thấy được, nhất định không dám nhận họ hàng với ngươi”. Ngồi xổm xuống, nàng lấy ngón tay chọc chọc gương mặt trắng nõn, mịn màng của hắn, bực dọc nói “Hơn nữa, nói thêm cho ngươi một việc, ngươi không hợp khẩu vị của ta ! Nếu muốn quyến rũ lão nương, đi luyện tập thể hình mấy năm còn chưa chắc được. Với lại, trở về nói cho người cha đầy dã tâm của ngươi, bảo là lão nương khuyên hắn đừng mơ mộng hão huyền những thứ không thuộc về mình, nếu không đừng trách ai gia không khách khí!”. Nói xong, nàng đứng lên, hướng về phía các cung nữ, thái giám nghe tiếng la mà chạy vào, lại bị một màn hành động của nàng làm kinh ngạc đến há hốc mồm, lớn tiếng nói “Người đâu, khiêng Trang vương thế tử ra ngoài cho ai gia!”. Mẹ kiếp! Vừa rồi đá cái ghế chân còn chưa hết đau,sau đó đá tên tiểu tử này lại càng đau thêm. Xuân Yến kéo ghế qua ngồi xuống, nghiêm nghị tuyên bố “Trang vương thế tử có ý đồ bất chính với ai gia, may mà ta đã sớm đề phòng, nên không bị tổn hại. Truyền ý chỉ của ai gia, tước bỏ ngôi vị thế tử của hắn,cả nhà Trang vương cả đời này không được ra khỏi lãnh địa nửa bước”. Mọi người im lặng, không ai nhúc nhích , chỉ có Phượng Thiên Triệt lăn lộn trên mặt đất, gào khóc không ngừng. Xuân Yến nhìn xung quanh một vòng, bực dọc nói “Còn muốn ai gia lặp lại lần nữa ư?”. Cung nữ, thái giám đứng sững sờ ở một bên lúc này mới giật mình, vội vàng tiến lên khiêng Phượng Thiên Triệt, đưa ra khỏi điện. Vài cung nữ trẻ tuổi khóc sướt mướt đi theo phía sau, cầm khăn tay lau nước mắt, trong lòng tràn đầy chua xót. Thật là đáng tiếc! Cả đời này bọn họ không còn duyên phận gặp lại vị mỹ nam này. Thái hậu có hơi tàn nhẫn, dù gì người ta cũng là đệ nhất mỹ nam ,vậy mà lại bị người đánh thành đầu heo. Lục Ngọc, Thu Dung cũng dùng ánh mắt không đồng tình nhìn nàng. Xuân Yến liếc thấy, chỉ nhún vai bĩu môi , xoay người lại bảo “Người đâu, chuẩn bị nước nóng, ai gia muốn tắm rửa sạch sẽ!”. Ôi, đã lâu không vận động, xương cốt đều mỏi nhừ. Chỉ mới đấm, đá mấy cái mà toàn thân đều đổ mồ hôi, cảm thấy thật khó chịu. Tên tiểu tử này, xem như hắn gặp may. Nàng không vận động đã lâu, tay chân đều không linh hoạt, nếu không nhất định dùng hết sức lực, không chỉ đánh mặt hắn thành mặt heo , mà ngay cả thân thể cũng thành heo! Cũng may là thời đại này không có giày cao gót, bằng không nàng chắc chắn khiến hắn kiếp sau cũng không thể làm người. Người Phượng gia, cũng không có ai tốt, toàn bộ đều xấu xa. Trên đường trở về tẩm cung, Xuân Yến vừa đi vừa tức giận. Nhưng mà…thật là tốt! sau khi trút giận một trận, nàng cảm thấy tâm trạng dễ chịu, tinh thần sảng khoái, những bực tức dồn nén trong lòng đã vơi hết. Thảo nào Xuân Hoa tâm tình không vui liền đi tìm tiểu thúc* * ở Cố gia trút giận , thì ra thật sự rất thoải mái!. Lần sau, nếu tên họ Phượng kia chọc giận nàng lúc tâm trạng không tốt, nàng nhất định bắt chước Xuân Hoa, ha ha ……———————————————————————————Chú thích* Chó Bull Bull Terrier Giống chó có bộ lông ngắn,dày với các màu trắng, đen, đỏ, nâu, đốm vằn vện. Đặc biệt con lông trắng thường có một bên quầng mắt màu đen.** Tiểu thúc em trai của chồng.
Tác giả Trà Hoa CúcThể loại Ngôn TìnhNguồn Trạng thái FULLSố chương 118Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Đang tự dưng tự tại ở thế giới hiện đại, sống một cách ung dung không phiền não gì, đột nhiên lại bị kéo trở về một thế giới lạ lẫm, một thế giới cổ đại làm cô cảm thấy lạc lõng nhưng còn đặt trên vai một gánh nặng nữa.... Đó là truyện xuyên không của Nam Cung Xuân Yến được tác giả Trà Hoa Cúc dựng xoay quanh cuộc sống của một Hoàng hậu, dù chưa đủ lớn để gánh vác tất cả nhưng nàng phải lao tâm lao lực suy nghĩ nhằm ngăn chặn hoàng thượng già lão đụng đến chưa kể còn phải chống lại thù trong, giặc ngoài. Xuyên qua đã đủ mệt, tiến cung đã đủ phiền, làm hoàng hậu đã đủ điên, thăng thái hậu, buông rèm chấp chính, ba năm, nàng khóc ròng không còn ra tiếng là nàng không biết rằng Hoàng thượng tưởng chừng non nớt này thực ra thâm tàng bất lộ, từng bước dụ dỗ nàng đưa nàng vào bẫy mà sao tâm can nàng lại bị hắn làm cho dao động. Ai nha thiệt là phiền não, nàng không muốn có tiểu oa nhi, không muốn bị làm phiền nhưng là vẫn yêu hắn, vẫn vấn vương không với cha của hắn bao lâu nhưng lão già đó còn chưa mò lên được giường nàng nhưng là ở với hắn không lâu liền bị dụ dỗ qua mặt không thương tiếc. Rốt cuộc là ai bẫy ai, sự tình này sẽ còn đi đến đâu nữa.
Bỏ qua nội dung Thể loại cổ đại, xuyên không, hài, không tiểu tam tiểu tứ, nhẹ nhàng Nữ chính bị “lão hoàng đế” lừa phải nuôi hoàng tử cho tới ngày hắn có thể chấp chính. Hai người này đúng kiểu oan gia luôn, hắn “giả ngây giả ngô”, nàng “có tâm kế”. Từ chương đầu đến chương 54, mình đều nghĩ nam nữ chính rất ghét nhau chỉ không xé rách mặt thôi 3 , cơ mà đọc tới chương 55 – có sự xuất hiện “nhẹ” của Vô Song nam giả nữ, nam chính ghen lên dù hắn không cảm thấy được điều đó. Hai nam nữ chính cứ đấu đá troll nhau, khá hài hước. Truyện trên 100 chương nhưng 1 chương cũng khá ngắn nên đọc cũng khá nhanh. Bạn nào cũng mê sủng giống mình thì lướt lướt qua đoạn đầu tiến tới Quyển 4 tầm chương 80 thì mới bắt đầu sủng, nam chính đúng thê nô luôn. Mà thật ra khúc đầu tuy không sủng hắn gọi nàng là yêu nữ, nàng cũng ghét hắn … nhưng vẫn khá hay. Truyện không có tiểu tam tiểu tứ có nam nhân thích nữ chính nhưng cũng sớm buông bỏ. Suýt chút nữa mình bỏ qua truyện này chỉ vì cái tên khá “teen”, cũng may mình đi tham khảo khắp nơi rồi mới quyết định đọc. Cho truyện này 4/5 điểm, mình trừ điểm là do mình không thích đoạn đầu hơi nhẹ nhàng, trừ điểm nữa là do văn phong không quá tốt chỉ tạm chấp nhận được thôi không quá teen nhưng cũng không giống văn phong ngôn tình.
truyen thai hau 15 tuoi