truyen xet hoc sinh

Thông tin chung tuyển sinh năm 2022; Phương thức xét tuyển năm 2022; XÉT TUYỂN ĐỐI VỚI THÍ SINH CÓ CHỨNG CHỈ TÚ TÀI QUỐC TẾ HOẶC TỐT NGHIỆP CHƯƠNG TRÌNH THPT NƯỚC NGOÀI; CÁC NGÀNH ĐÀO TẠO; ĐIỂM CHUẨN TUYỂN SINH CÁC NĂM; TUYỂN SINH 2022. HƯỚNG DẪN XÁC NHẬN NHẬP HỌC 2022 QUYET DINH Kiem tra cong tac chu nhiem cong tac nhan xet danh gia hoc sinh theo Thong tu 30 Thong tu 22 cua BGDDT. Đọc Truyện Kiều, người đời thường chê Thúy Vân, Em có tán thành điều đó,em hãy nêu nhận xét, đánh giá của em về nhân vật. 6.6K views, 13 likes, 2 loves, 2 comments, 4 shares, Facebook Watch Videos from Khoa Báo chí - Truyền thông, trường Đại học Khoa học Thái Nguyên: ĐĂNG KÝ XÉT TUYỂN HỌC BẠ TẠI NHÀ NGAY HÔM NAY Toán hQC, Flóa hQC, Sinh hQc; nhùng thí Sinh dat giåi nhât, nhì, ba k)' thi chon hQC Sinh giói quôc gia môn Toán hoc, Hóa hQC, Sinh hoc và nhùng thí Sinh dot giåi nhât, nhì, ba Cuöc thi khoa hoc, 10 thuât quôc tê do 130 GDÐT tô chúc, cir tham gia dã tôt nghiêp THPT duqc xét tuyên thäng vào tât cå các ngành; Thông tin về tuyển sinh chính quy của 2 năm gần nhất (2020, 2021) - Xét tuyển kết quả thi trung học phổ thông (THPT) theo tổ hợp các môn/bài thi tương ứng và xét tuyển (kể cả xét tuyển thẳng) các đối tượng khác theo quy định của Bộ Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT), Đại học Quốc gia Hà Nội (ĐHQGHN) và Khoa Luật; materi ips kelas 2 sd semester 1. Cũng đã hơn một tuần trôi qua, chân Hạ Nhi dần dần tốt hẳn lên, chỗ vết thương chỉ còn một màu tím nhạt không đáng kể. Lương Hạ thì thỉnh thoảng luôn réo vào tai cô những chuyện loạn thất bát tao. Hạ Nhi tỏ vẻ vô cùng bất đắc dĩ. Kể từ hôm xảy ra sự việc trên sân thượng, Lương Hạ không những không giảm bớt sự nhiệt tình đẩy thuyền cho cô cùng Khương Tình, còn có xu hướng càng đẩy càng hăng, vô cùng hân hoan vui mừng muốn chải chuốt, gói cô vào một cái bọc gởi chuyển phát nhanh một chiều cho Khương Tình. Cô thật sự rất bất lực. Thầy Phát tiến vào lớp, khẽ đưa mắt nhìn xuống đám học sinh đang ngoan ngoãn đứng lên thể hiện quy củ chào hỏi đơn giản với mình. Thầy liền vẫy tay ra hiệu cả lớp ngồi xuống rồi đi về phía bàn giáo viên. Giả vờ nghiêm trang đưa tay ho vài tiếng, thầy Phát liền dõng dạc“Hôm nay lớp ta có một học sinh mới. Thầy mong các em hỗ trợ bạn nhiều hơn.” Nói xong liền quay đầu về hướng cửa “Em vào đi”.Lương Hạ nhướng người cố nhìn ra phía ngoài. Cả lớp hơn 30 học sinh đều vô cùng hiếu kì với nhân vật mới đến này. Nam sinh thì phấn khích cầu mong là một mỹ nhân xinh đẹp, nữ sinh thì hi vọng là một chàng soái ca ngôn tình trong tiểu thuyết. Cao Vỹ Quang tỏ vẻ không quan tâm đến sự việc đang xảy ra, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía Hạ Nhi đang chống cằm mà ngẩn người. Tiếng bước chân nhẹ nhàng, một nữ sinh cao gầy mặc một bộ đồng phục trường thành phố Z bước đến. Nam sinh trong lớp kích động đến vỗ tay. Thầy Phát liền trừng mắt ra hiệu phải im lặng. Cô gái có mái tóc đen dài chấm vai, da trắng, ngũ quan tinh xảo, mắt đen, sóng mũi cao thẳng thanh tú, môi hồng nhuận, sắc vóc thân hình chuẩn người mẫu, muốn chân có chân, muốn ngực có ngực, muốn mặt có Hạ vỗ vỗ hai má. Cảm thấy như mới khai phá được lục địa mới, trong đầu hò hét vì ngoại hình bắt mắt của học sinh mới chuyển trường. Cô khẽ chọc tay vào lưng Hạ Nhi, thấy Hạ Nhi không có phản ứng liền giật nhẹ sợi tóc, Hạ Nhi tức giận định xoay đầu mắng Lương Hạ làm đau mình, thì liền nghe thanh âm trong trẻo, không nữ tính, cũng không hề nam tính. “Chào các bạn! Tớ là An Tranh! Mong các cậu chỉ bảo thêm.” Nó là thanh âm trầm khàn từ trong xương, có chút khiến cô giật thót, giọng nói này hơi giống Khương Tình. Chỉ là cảm giác người nghe giọng Khương Tình nói sẽ pha lẫn một tia ý cười dịu dàng không rõ, còn giọng nói này tuy có chút giống, nhưng lại lạnh băng không có nhiệt độ. Hạ Nhi xoay đầu nhìn về phía học sinh mới. Ánh mắt hổ phách khẽ nhíu. Nam sinh trong lớp huýt sáo vỗ tay, một số nam sinh còn hỏi vài câu hỏi ngớ ngẩn. Cô gái mới đến là An Tranh chỉ cười trừ không sinh có hơi mê mẩn nhìn chằm chằm vào học sinh mới thầm nghĩ, xem ra lớp A lại có thêm một nữ thần cao lãnh rồi. Hạ Nhi nhìn về phía An Tranh, thấy An Tranh cũng đang nhìn về phía cô, còn cười vô cùng ôn nhuận. “Cực phẩm đúng không?” Lương Hạ phía sau cười tít Nhi khẽ trừng Lương Hạ. “Tớ nói thật mà, chỉ là thua Khương Tình của cậu một chút. Nhưng tin tớ đi. Nếu bạn học mới này mà cong như tớ nhất định sẽ là một cường công đó.” Lương Hạ liền phổ cập kiến thức, luyên thuyên không Nhi đỡ trán nói “Cậu có thôi đi không? Cậu đang ước cả thế giới đều cong vòng giống cậu đó hả?”Lương Hạ cười khúc khích.“ Cậu thật không hiểu phong tình, cậu nhìn người ta đi, khí chất ngự tỷ mạnh mẽ tuy thu liễm nhưng không thu hết được, ngón tay dài hữu lực, quan trọng là móng tay cắt sát vào da. Đó cũng là một điểm để hi vọng bạn ấy cùng giống loài với tớ đấy!” Nói xong Lương Hạ liền giơ bàn tay của bản thân lên ngắm Nhi nghe thấy liền nhìn về phía An Tranh, quả thật có chút... hơi giống như lời Lương Hạ nói. Chợt cô ngay lập tức tự khinh bỉ mình. Cô là bị Lương Hạ làm cho đầu óc bị nước vào. Thầy Phát tiến lại gần An Tranh, nói “Tụi em trật tự, bạn học An Tranh từ thành phố Z chuyển tới, các em giúp đỡ bạn thích nghi với môi trường mới nhé.” Nói rồi nhìn về dưới tớp tìm chỗ để An Tranh ngồi. Nữ sinh trong lớp bỗng chốc muốn đá bạn học ngồi cùng bàn đi, cảm thấy tại sao việc tốt lại không rơi trên đầu mình, nam sinh thở dài tiếc nuối. Thầy Phát đảo mắt một vòng liền nhìn về chỗ Hạ Nhi. Lương Hạ giật tay áo Hạ Nhi rồi chồm lên nói nhỏ. “Cậu trúng lớn rồi!” Nói xong liền cười vui vẻ. Hạ Nhi ngước mắt nhìn, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì nghe thầy Phát nói “An Tranh, em tới chỗ Hạ Nhi ngồi đi.”Hạ Nhi ngẩn người. Liền hiểu ý câu nói của Lương sinh trong lớp vẻ mặt thất vọng nặng nề. An Tranh thong thả rải bước đi về hướng Hạ Nhi, cô nhìn nữ sinh tóc như rong biển xoã dài rơi lác đác trên ghế. Khẽ cúi người kéo ghế rồi đặt đồ ngồi xuống. Mùi trầm hương thoang thoảng bay vào mũi Hạ Nhi. Cô gái này khi trầm tĩnh im lặng liền tạo cho người ta cảm giác xa cách vạn dặm. Hạ Nhi khẽ chau mày. Cô có chút khó chịu giống như thế giới nhỏ của cô bị người ta xâm phạm. Cô chống cằm nhìn về phía cửa. Lương Hạ phía sau lại rối rít chào hỏi làm quen. “Xin chào bạn An Tranh, tớ là Lương Hạ. Nếu bạn cần mình giúp đỡ gì thì cứ nói nhé, mình rất sẵn sàng giúp bạn.”An Tranh nhìn Lương Hạ, đột nhiên cười với cô, cười có chú tuỳ ý, giọng trầm trầm trả lời. “Cảm ơn bạn! Lương Hạ.”Lương Hạ liền thấy tim mình như bị ai bắt đi mất, hồi hộp quay người chỉ về phía Hạ Nhi. “Cậu ấy là Hạ Nhi, à, có chút... có chút hơi khó gần, nhưng cậu ấy rất tốt.” Hạ Nhi quay đầu nhìn Lương Hạ. Ánh mắt hổ phách khẽ nheo lại. An Tranh nhìn Hạ Nhi, liền cười cực kì thân sĩ đưa bàn tay mình ra. “Chào cậu! Hạ Nhi. Mình là An Tranh, mong cậu chỉ giáo thêm.”Hạ Nhi cúi nhìn bàn tay gầy gò trước mặt, cô bất giác tránh ra một chút. Không đưa tay lên bắt mà chỉ cười vô cùng miễn cưỡng nói nhỏ.“Tớ là Hạ Nhi.” Dứt lời liền chống cằm không nhìn An Tranh. Lương Hạ nhìn An Tranh đưa tay ra, rồi không dấu vết rút tay về liền lấy đầu xoa trán, quên không nói với An Tranh về chuyện Hạ Nhi mắc bệnh sạch sẽ. Liền ấp úng muốn giải thích hộ Hạ Nhi. “À, bạn học An Tranh, Hạ Nhi không thích ai chạm vào cậu ấy, không phải là ghét bỏ cậu đâu. Chỉ là bệnh từ nhỏ, cậu ấy...”“Mắc bệnh sạch sẽ.” An Tranh tiếp lời, xong lại nghiêng đầu nhìn vào mắt Hạ Nhi hỏi “Đúng không?”Hạ Nhi im lặng. Lương Hạ gật đầu liên tục, tiếp tục thể hiện khả năng nói nhiều vô hạn của mình.“Lúc mới biết cậu ấy tớ cũng có chút khó chịu vì chuyện này, nhưng dần dần quen rồi. Cậu biết không cậu ấy... bla bla..”Lương Hạ nói liên tục. Hạ Nhi lắc đầu khẽ day day nhẹ mi tâm. An Tranh có vẻ rất kiên nhẫn nghe Lương Hạ kể về lúc đầu cô gặp Hạ Nhi. Khoé môi khẽ nhếch lên ý cười không rõ. Một lát sau, An Tranh quen thuộc với bạn học trong lớp hơn, từng người bước đến tự giới thiệu với An Tranh. Cô rất kiên nhẫn mà làm quen với từng người. Chuông vang lên đến giờ ăn. An Tranh nhìn về hướng Hạ Nhi. Cất giọng trầm trầm.“Hạ Nhi! Cậu có thể dẫn tớ đi tham quan trường không?”Hạ Nhi đang gật gù buồn ngủ. Cô ngước đôi mắt to mơ màng lên nhìn An Tranh. Lấy tay dụi dụi mắt rồi nói “Sao cậu không tìm Lương Hạ?”An Tranh nhìn vẻ mặt lười biếng như con mèo Ba Tư xinh đẹp của Hạ Nhi, bất giác bị giương mặt buồn ngủ của cô làm cho tim đập nhanh một nhịp. Sợ rằng hoa khôi trường Z cũng không thể xinh đẹp bằng một phần của Hạ Nhi. Cô vội lấy lại trầm tĩnh, An Tranh cười rồi nói “Cậu nhìn phía sau cậu đi!” Hạ Nhi quay người mới phát hiện chỗ ngồi sau lưng mình trống trơn. Ngước mắt nhìn đồng hồ treo tường, hoá ra là đến giờ ăn rồi. Hạ Nhi bĩu môi, quay đầu nhìn An Tranh“Được! Đi theo tớ!”Hạ Nhi đứng dậy, mái tóc dài như rong biển uốn lượn rơi loã xoã xuống phần eo nhỏ nhắn. An Tranh nhìn thấy có chút trầm mặc, cô ngoan ngoãn đứng dậy đi theo hướng Hạ Nhi. Ra khỏi hành lang lớp học, Hạ Nhi quay đầu nhìn An Tranh đang phía sau mình rồi vươn tay chỉ về phía thư viện trường, cô nói nhỏ“Tớ dẫn cậu đến thư viện, hơi xa một chút.”“Ừ!”An Tranh theo bóng dáng nhỏ nhắn của Hạ Nhi đi một vòng quanh trường, tới thư viện, phòng thí nghiệm vật lý, phòng hội trưởng, phòng nhạc, câu lạc bộ thể thao, căn tin,...Hạ Nhi có chút mỏi, trường học thật sự quá lớn. Cô không đi nổi mà thở gấp liên tục. Phía sau An Tranh lại vững vàng, đi không nhanh không chậm, một chút khí sắc mệt mỏi cũng không Tranh nhìn Hạ Nhi thở không ra hơi, cô cười khẽ, tiến lại gần Hạ Nhi rồi nói.“ Cần tớ cõng cậu không?” Nhưng rồi chợt nghĩ ra điều gì, liền cười khẽ “Tớ quên, cậu không thích bị chạm vào người.”Hạ Nhi im lặng, nhìn vóc dáng cao hơn cô một cái đầu của An Tranh, liền cảm thấy mất mặt, cô cúi đầu , mái tóc tung bay rơi lác đác xuống giương mặt ửng đỏ vì mệt.“Tớ nghỉ một chút là được rồi.”An Tranh chỉ về lớp học trống kế bên, cô liền nói“Vào đó ngồi đi.”Hạ Nhi nhìn về hướng tay An Tranh chỉ. Gật nhẹ đầu rồi đi vào. Một lát sau Hạ Nhi nằm trên bàn học, khẽ thở dài. An Tranh nhìn tóc Hạ Nhi xoăn dài rối tung rối mù, thở từng nhịp lên xuống, liền đưa tay lên môi cười nhẹ, giọng cười vô cùng dễ nghe, nói“Cậu nên tập thể thao. Cậu có chút yếu ớt.”Hạ Nhi thờ từng ngụm. Chống người ngồi thẳng dậy, đôi mắt màu hổ phách có chút tức giận.“Tớ không yếu ớt, chỉ là không thích đi bộ.”An Tranh nhìn Hạ Nhi rồi cười khúc khích, giọng từ tính trầm cảm. “Vẻ mặt cậu lúc tức giận thật khiến người khác muốn yêu chiều.”Hạ Nhi trợn tròn mắt khó hiểu, nói“Cậu nói nhiều quá, Về lớp thôi.”Nói xong liền đứng dậy hướng về phía cửa. An Tranh vươn tay giữ chặt Hạ Nhi, bàn tay An Tranh ấm áp tiếp xúc da thịt trực tiếp làm Hạ Nhi có chút giật mình, vội vàng hất mạnh ra. An Tranh biết có chút thất lễ liền nói.“Xin lỗi, tớ không cố ý chạm vào cậu.”Hạ Nhi có chút khó chịu, nhưng dù gì người ta cũng là học sinh mới. Cô nhẹ giọng nói “Không sao.” Cô đi thẳng ra Tranh đi theo Hạ Nhi. Một trước một sau rải bước trên hành lang. * Đối thủ của Khương tỷ lên sàn rồi a ~~~ Trang web là trang dự phòng của trang web Trước dây còn có tên khác như vv..., đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện. Phần 1 Đời sinh viên, hay nói hơn là những sinh viên xa nhà, mỗi người mỗi cảnh lại xa nhà nên nhìn chung thì đời sống thường có những kiểu sau đây Một là những con mọt, chỉ lo ăn, lo học, lo đi dạy thêm kiếm tiền, hai là có chơi, này thì game, cày ngày qua tháng, lắm lúc ăn ngủ trong quán game luôn, nhiều tên bố mẹ phải đến lôi đầu về, rồi một dạng thì ham cờ bạc, bóng bánh, cắm xe cắm máy tính, rồi dạng cuối cùng là gái gú, ham mê xếp hình. Phần đời sống tình dục ở Việt Nam thường bị lẩn khuất sau sĩ diện, thành kiến, huống hồ khi ra nước ngoài, không có sự kiểm soát từ bố mẹ, lại tự do hơn, chuyện lấy bối cảnh những sinh viên du học xa nhà đến một đất nước lạnh lẽo xa xôi, nơi mà mùa đông tuyết trắng, lạnh lẽo khiến người ta dễ xích lại gần nhau hơn. Chuyện đa phần là sự thật dựa trên những gì thật được chứng kiến bởi người viết… … Bạn đang đọc truyện Nữ du học sinh tại nguồn Windsor gió lạnh những ngày đầu thu. Thấm thoắt Phong xa nhà qua xứ này đã hơn 7 năm rồi, từ khi nhận học bổng đại học, và giờ Phong đã là 1 nghiên cứu sinh, chỉ còn 3 năm nữa là xem như xong, ở trường đại học này thì số lượng người Việt Nam không nhiều, bởi, mấy ai mà chịu qua xứ lạnh lẽo xa xôi và học phí đắt đỏ này, nên mỗi năm lác đác chỉ một vài người sang kết quả là cộng đồng du học sinh èo uột này chưa tới chục người. Nhưng nghe nói năm nay sang những 5 người, trong đó có tới 4 em gái làm các anh ở đây phấn chấn hẳn, đám nghiên cứu sinh chỉ suốt ngày vục đầu vào phòng thí nghiệm, sách vở đó lại nhường cái phần vinh quang đi đón các em cho Phong, thế là Phong phải trốn đứng chờ trạm bus như thế này đây. Một vài em tóc vàng đi qua, kể ra dân Châu á đa phần nhỏ và bé hơn so với đám da trắng, nhưng Phong cao cũng dạng trung bình so với tụi trắng, Phong vốn dĩ là người thoạt thìn không có gì đặc biệt, không cao cũng không thấp, không đẹp cũng không xấu, nói chung tàm tạm và bình thường, ấy thế mà Phong là người đầu tiên trong đám anh em được thử mùi gái tây, chả là em sinh viên trắng cảm phục anh hướng dẫn vừa giỏi lại mời em về phòng dùng bữa tối, thế là đè nhau ra phập, nhưng đơn thuần chỉ là sex, no love, bản thân em ấy còn giao kèo “just sex and nothing”. Kể ra cũng có chỗ xả tinh trùng chứ quay tay hoài cũng chán, nhưng cái bím tây trắng hồng chỉ làm Phong ham hố một vài lần đầu, Elisa, tên em ấy, dù nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng bím lại rộng quá, lại khô, chỉ một thời gian đã chán, nên rồi lại thôi. Bus đến rồi, nghe giọng nhí nhố 1 đám Việt Nam là biết. Xem nào, đợt này 2 thằng nhóc và 3 em gái đúng như đã liên lạc trước, Phong bước đến chào hỏi và tự giới thiệu, sau màn làm quen nhanh gọn, Phong hướng dẫn tụi nhỏ về kí túc xá, và hẹn tối đưa đám sinh viên mới sang chỗ 1 người quen để ăn tối cùng và giới thiệu với mọi người luôn. Buổi tiệc diễn ra vui vẻ, 2 chú nhóc thì đám anh em xem như có thêm bạn nhậu, còn 3 cô bé thì 1 cô bé Hoàng người nhỏ bé, không xinh nhưng được cái vui tính, 1 cô tên Trang thì cũng khá lớn tuổi, xinh xắn nhưng ít nói, còn Phúc thì trẻ nhất nhìn đáng yêu, dáng khá cao, nhưng dưới cái nhìn của Phong thì Phúc lại hứa hẹn nhất, điều ấy thể hiện qua đôi lông mày rậm, hàng ria mép và đặc biệt vòng 3 nảy lửa của Phúc, tối đó Phong đưa Phúc về tận phòng, sau khi dặn dò một số việc và kèm lời dặn có gì bỡ ngỡ thì cứ gọi. Kể ra hoàn cảnh nhiều lúc cũng đẩy đưa, ai đã từng xa nhà, đến một vùng đất mới hoàn toàn, xa lạ, lại có người sẵn sàng giúp đỡ làm quen với cuộc sống mới thì người hùng đó nghiễm nhiên trở thành một phần của cuộc sống mới đó luôn, rất nhanh, chỉ sau vài tuần chiếu cố đặc biệt, Phong và Phúc đã rất thân nhau. Những lần dẫn đi lanh quanh mua đồ đạc, những lần đi dạo, dẫn đến trường, những tối ăn tối chung trong ký túc xá, kí túc xứ này mọi người được ở 1 phòng riêng, chỉ có bếp và nhà vệ sinh là phải chung với phòng khác, nên khá yên tĩnh và riêng tư, những tâm hồn càng dễ xích lại gần hơn. Phong thì giờ FA, vì bạn gái ở Việt Nam đã chia tay sau khi chàng đi được 6 tháng, còn Phúc thì có bạn trai ở Việt Nam nhưng giờ đi xa thế này, mọi liên lạc chỉ qua skype chat, có nhớ nhung, và có cả những thèm muốn xác thịt trong cơ thể khỏe mạnh của một cô gái 24 tuổi ấy trong lúc Phong lại kề bên… Đó là một tối thứ 6, Phong và Phúc ăn cơm cùng, khi câu chuyện đã tàn, do đã thân quen Phúc vào phòng Phong, và tự nhiên nằm xuống giường nghỉ, Phong thì ngồi ở bàn, câu chuyện đi từ người iu cho đến xếp hình ngày càng rôm rả. – “Thế còn chuyện đó thì sao?” – “Anh đoán đi?” Phúc nói. – “Anh nghĩ là có thôi, người chứ đâu phải thánh, với lại thời đại này mà!” – “Tụi em làm chuyện đó từ trước cơ” Phúc cười trong ngượng ngùng pha lẫn khiêu khích. – “Trời, thế thì quá khá, thế giờ đi thì sao?” – “Thì đành nhịn chứ sao” – “Theo anh thì weitei show cam đi” – “Anh bịnh quá à, làm vậy kỳ lắm, với lại em chỉ thích thật thôi” – “Haha, anh chỉ đưa ra một cách giải quyết thôi” Phong đứng dậy, đi về phía giường, một cách rất tự nhiên. – “Cho anh nằm với coi” Phúc cũng dịch vào và vẫn nằm ngửa, đầu gối cao và đang cầm điện thoại nhắn tin cho người yêu, chiếc áo phông Phúc mặc khi nằm bị hở lên lộ ra cái bụng trắng ngần. Phong lẩm bẩm nhưng cũng cho Phúc nghe “no quá” “Em cũng vậy” Vậy à, để xem nào, Phong tự nhiên đưa tay xoa lên bụng Phúc, Phúc cũng không phản ứng, xoa một hồi Phong khẽ luồn bàn tay lên phía trên, lách và chui qua áo ngực Phúc, nhưng lúc này tay Phúc đã chộp lại. “Anh làm gì thế?” “Thì sờ thử chứ làm gì” “Hứ, Không cho” Phong rút tay ra, nhưng cái kiểu phản ứng của Phúc đã làm Phong biết được, vấn đề chỉ là thời gian… … Bạn đang đọc truyện Nữ du học sinh tại nguồn Có lần đầu thì sẽ có lần sau, chỉ ngay lần sau đó, hoàn cảnh tương tự, Phong đã sờ được vú Phúc sau một hồi chiến đấu, nhưng chưa được nhìn nhé, dưới lớp áo, qua cảm nhận của Phong thì vú Phúc không to, mà nhỏ và nhọn, đầu ti to như đốt ngón út, Phong nhè nhẹ xoa quanh bầu vú, rồi se nhẹ núm, từ từ, hết bên này đến bên khác, dù rất muốn tốc áo Phúc lên để bú mút cho đã, nhưng Phong kiên trì, cứ se vú, cũng không vội tấn công xuống phía dưới, chỉ vậy thôi mà hôm đó khi Phong về, dưới lồn Phúc đã nhoe nhoét nước dâm ứa ra… Không phải mình dễ dãi, Phúc nghĩ, Phong không đẹp trai, nhưng có lẽ đáng tin, ở đây không mấy người, vả lại cũng không sợ tai tiếng, nên Phúc mới không phản kháng Phong. Vừa nằm nghĩ linh tinh biện hộ cho mình, Phúc vừa đưa tay xuống đay nhẹ hột le, lâu rồi, Phúc lại muốn sướng, muốn cái cảm giác như điện giật khi có một vật vừa cứng, vừa nóng chọc vào, vào sâu và thật sâu, cả 2 người sau khi về gần như cùng thủ dâm, chỉ là chút khoảng cách địa lý thôi… … Bạn đang đọc truyện Nữ du học sinh tại nguồn Mọi chuyện trên đời, nhất là những chuyện như thế này, đa phần không phải do điều gì xua đẩy mà do chính bản thân người trong cuộc. Điều này hoàn toàn đúng với Phúc, khi mà ở Việt Nam, bị gia đình kiểm soát chặt chẽ, bị xung quanh dè chừng trong khi điều kiện đi học bên này thoải mái, thời gian rảnh nhiều, và hơn hết cuộc sống không ai kiểm soát, không ai xét nét ai, thế thì tội gì… Kể ra thì người đầu tiên phá trinh Phúc cũng chính là người yêu hiện tại, đang ở Việt Nam. Cũng tán tỉnh nhau, cũng đầy cung bậc sờ mó, để rồi trong một chuyến đi chơi, viện cớ mệt vào hotel, và Phúc để người yêu phá trinh. Kể từ lúc yêu, Phúc cũng ham muốn, lần nào hôn nhau, mà nút lưỡi, lồn Phúc cũng nhẹp nước, nhưng lần đầu đó, Phúc chỉ nằm yên cho người yêu đút cặc vào, không sướng lắm, nhưng Phúc nghĩ những lần sau sẽ khá hơn. Từ đó về sau, hễ rảnh là cả 2 tếch vào khách sạn, hoặc ở nhà, tuy bố mẹ Phúc kiểm soát rất chặt giờ đi về, không được đi quá 9h tối nhưng việc đụ đéo vẫn điều điều tuần mấy cữ, và nó khiến Phúc nghiền, để giờ đi học xa lại nhàn hạ, Phúc lại thèm. Nên hôm nay, lúc Phong sờ soạng, Phúc lại không phản kháng, cả 2 đang nằm nghiêng, Phong nằm phía sau choàng tay qua ôm ngang Phúc, và bàn tay đó dần dần chui vào trong áo, kéo nhẹ áo ngực lên trên, Phong nhẹ nhàng bóp bầu ngực bé bé xinh xinh với 2 núm vú to, Phong vừa bóp vừa se nhẹ đầu ti, ấy thế mà Phúc đã thở mạnh. Phong cứ thong thả chơi với cặp vú bé và nhọn ấy, rồi Phong dừng lại, bàn tay khẽ đi xuống và xoa lên vùng bụng phẳng phiu, rồi lách qua cạp quần đi xuống, Phong không vội vàng mà xoa bên ngoài quần lót, hôm nay Phúc mặc quần chun thể thao, nên thao tác dễ dàng, Phúc cứ nằm lim dim, còn tay Phong thì cứ xoa nhẹ nhàng bên ngoài cái mu đầy, và cao, mu khá lớn và cao, hằn lên rõ khi Phúc mặc quần jean, lúc đó Phong đã nhủ thầm “mu cao dũ đệ”. Giờ sờ vào thì quả thật vậy. Xoa chán chê bên ngoài, chợt Phong lách vào bên trong, bàn tay Phong chụp trọn lên đám cỏ rậm rạp cao, 2 ngón giữa và ngón danh dã sờ nhẹ lên vùng môi lớn và môi bé. Ôi cha, thật là ẩm ướt, khi cả bàn tay Phong đã úp trọn lên phần dưới cái lồn, Phong cảm nhận được một cái lồn mu cao, đầy lông rậm rạp và khá to. Ngón giữa Phong khẽ chọt vào giữa 2 mép nhỏ bên trong, thấm 1 ít nước nhờn và chà nhẹ lên phần hột le, Phúc lúc này đã rên lên thành tiếng, cảm giác vừa sướng vừa run, sướng hơn lúc Phúc tự xử nhiều. Phong cứ khiều nhẹ, rồi thỉnh thoảng để tay lên trên hột le Phúc mà day qua lại. Chợt Phong rút tay ra khỏi người làm phúc hụt hẫng chưa kịp hoàn hồn thì Phong đã xoay phúc lại và hôn vào môi Phúc, phúc đáp trả nồng nhiệt, màn cháo lưỡi diễn ra càng làm Phúc nứng tợn. Phong vừa hôn, 2 tay đã tốc ngược chiếc áo phông Phúc đang mặc và luồn tay bấm tháo áo ngực Phúc ra, thế là lưỡi hôn, 2 tay nhào nặn, Phúc lúc này đã chìm vào đê mê và không còn biết gì. Phong cúi xuống tìm ngực Phúc, đúng như Phong nghĩ, cặp vú Phúc bé, nhưng đầu ti to và vểnh lên khiêu khích, Phong hết nút bên này lại ngậm bên kia cang làm Phúc rên to hơn. Phong chuyển tay xuống, úp trọn lên phần mông căng dày, mông Phúc rất to, và vểnh Phong vừa hôn vừa xoa mông, chợt tay Phong bóp lấy mông phần cùi chỏ đẩy quần phúc xuống, thế là chiếc quần thể thao lẫn quần lót Phúc được kéo xuống ngang đùi, lúc này không có sự phản kháng nào. Phong từ từ rời môi phúc và cởi quần Phúc ra, hai tay đẩy 2 đùi Phúc sang 2 bên, chao ôi, một cái lồn to, lông đen mịn màng hiện ra trước mắt Phong. Đây không phải là một nụ hoa e ấp vừa nở, mà là một đóa hoa nở rộ thành thục, Phong nghĩ, lồn Phúc to, hơi nâu và hồng hào, đường vào không bé mà khá to, hột le lúc này to lên nhưng vẫn còn nằm dưới lớp da phủ. Phong nhẹ nhàng miết và kéo tuột lớp da phủ hột le, và hôn lên đấy, lưỡi Phong đánh qua đánh lại, mỗi lần chạm là một lần Phúc cong người giật, thoáng chốc nước ra như suối Phong vừa le lưỡi liếm hột le, vừa cho 1 ngón vào lỗ lồn mà thụt, rồi 2 ngón, Phúc lúc này đã sướng run người, hết co giật đến rùng mình mấy lần Phong mới ngừng lại, Phong lúc này mới cởi quần ra, con cu đã cứng hết cỡ, con cu Phong không phải dạng nhỏ, nhưng không to bằng tây được, dài tầm 15 cm khi cương cứng, và đặc biệt nóng và cứng, cho vào đến đâu là biết đến đó sau này khi đã được thử cu tây Phúc nói thế. Vì lần đầu nên Phong không cho phúc bj với lại Phong lúc này cũng nứng quá rồi, “anh làm tiếp nhé” Phong nhẹ nhàng hỏi, Phúc không nói gì mà chỉ gật đầu với đôi mắt lim dim đang chờ hưởng thụ nhục đục, Phong khẽ cúi xuống cầm đầu cu quệt qua lại dâm thuỷ và từ từ cho vào, Phúc lúc này há hốc mồm và cong người đón nhận, đã mấy tháng rồi chưa có con cu nào thụt vào lồn Phúc cả! Phong từ từ đưa vào cho đến lút cán một cách để dàng cảm nhận thấy cái lồn ẩm ướt và ấm áp của Phúc. Đến khi vào lút Phong cúi xuống hôn Phúc ngấu nghiến và để điều chỉnh cảm xúc lại, không lại bắn mất, rồi phong từ từ chuyển động, Phong thúc nhẹ nhàng rồi nhanh dần, lúc này phúc đã sướng muốn ngất, Phong vừa thúc vừa thì thầm vào tai Phúc “Em sướng không? Anh đang làm gì em vậy? Anh làm như thế này em có sướng không…” Trong hoan lạc phúc cũng thì thào “sướng, sướng quá, anh chơi em, chơi em, đụ em, anh chơi em, em sướng…” Thấy lần đầu như thế đã quá đủ, và cũng không cần phải nhẹ nhàng nên Phong thúc mạnh, những âm thanh nhóp nhép của nước nhờn hoà lẫn tiếng da thịt chạm nhau vang lên dâm dục, Phong thúc càng lúc càng mạnh rồi bắn thẳng vào trong lồn Phúc, Phúc cũng ra thêm lần nữa rồi giật giật. Phong không rút ra liền mà để yên con cu đã xìu trong lồn phúc, từ từ nằm nghiêng người rồi lại hôn Phúc, cả 2 mỉm cười trong mãn nguyện cho lần đầu hiểu nhau… Tuy gọi là ba nhưng thực chất thì chúng tôi chẳng có máu mủ gì cả. Vốn dĩ tôi là một cô gái vùng sâu vùng xa, gia cảnh nghèo nên tôi quyết chí theo đuổi học hành và sự nghiệp để đổi đời. Vì phải chuyên tâm học tập, và sự nghiệp cho nên đến 29 tuổi tôi vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai... Phân loại Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Câu truyện xoay quanh một cậu nam học sinh vs..Nó tên Nguyễn Mạnh Toàn, sinh ra và lớn lên ở một miền quê Trung du miền núi Bắc Bộ – Bắc Giang chính là quê nó, cái tên gắn liền với huyền thoại Lê Văn Luyện. Nó sinh năm 97, Body khá, Cao 1m76, Nặng 58kg, Da không trắng cũng chả đen, nói chung là bình thường ngoại trừ khuôn mặt bình thường nếu không muốn nói là xấu trai Sự thật mất lòng, haizz.. Nó sinh ra trong một gia đình kha khá, Bố làm giám đốc công ty thực phẩm XYZ Công ty nhà nó, mẹ làm chủ một siêu thị điện máy, nói siêu thị cho oai chứ thực chất là một cửa hàng điện máy Tv, Tủ lạnh, …. Bố mẹ nó tuy đi làm cả ngày nhưng lúc nào cũng về ăn cơm trưa, tối cùng gia đình. Nó còn có 1 ông anh trai hơn nó 3 tuổi, khá là thương nó, gia đình nó sống khá hạnh phúc, bố mẹ nó sống rất hiện đại nên khá thoải mái.

truyen xet hoc sinh